Nỗi niềm du học sinh Nga đếm từng ngày về Việt Nam ăn Tết

N

Tạm xếp lại cái rét đầy tê tái, cảm giác cô đơn và luôn phải gồng mình lên nơi xứ người…, chúng tôi khắc khoải đếm từng ngày được về quê ăn Tết.

Tết Nga qua đi, du học sinh nao lòng ngóng Tết Việt

Tết ở nước Nga pháo hoa tưng bừng rọi sáng cả trời tuyết trắng phau, khắp nơi nhạc rộn rã cũng bị nhấn chìm bởi những tiếng hò reo đầy phấn khích đón năm mới. Người người bên nhau với những nụ cười hân hoan lúc giao thừa. Họ choàng vai bá cổ, hát những khúc ca đón mừng năm mới dù trước đó không hề quen biết nhau. Những chàng trai Nga còn thò đầu ra khỏi cửa xe ô tô, nói lời chúc đầu năm. Và chúng tôi – những du học sinh Việt Nam hòa cùng người Nga đốt pháo hoa hô vang “Happy new year”.

Tết ở nước Nga đã qua, tầng tầng lớp lớp những quả cầu lấp lánh và cả những dải đèn rực rỡ dần được gỡ khỏi các cây thông. Và vài ngày nữa thôi, đám thông cũng sẽ kéo nhau biến mất khỏi con phố nhộn nhịp, dòng người lại hối hả lao mình về phía trước, đón chào một ngày mới đầy bận rộn, giữa làn tuyết trắng và giữa những cơn gió buốt giá đến gai người.

Giờ đã là lúc cận kề Tết Nguyên đán của Việt Nam. Trong khi nhà nhà ở Việt Nam tưng bừng chuẩn bị Tết thì với các du học sinh ở Nga, đó là những ngày bình thường như bao ngày khác. Tuyết vẫn rơi và sinh viên vẫn phải đến trường. Tết Nguyên đán của du học sinh ở Nga không có hoa đào, mai, quất, không có quà, không quần áo mới, không họ hàng, không gia đình… Cái Tết xa xứ giữa một biển tuyết miên man đầy thông với tùng, muốn tìm chút sắc hồng của hoa đào cũng khó.

Các du học sinh lên mạng thấy người thân, bạn bè tất bật đi sắm Tết mà nhớ Tết quê hương, gần giao thừa phải lén lút xem Táo Quân trong giờ học… Nhưng gần Tết, chúng tôi vẫn rủ nhau cùng dọn dẹp phòng ở theo phong tục Việt Nam, tặng nhau từng lời chúc tốt đẹp nhất khi tới giờ khắc giao thừa ở Việt Nam, gọi điện về Việt Nam mà bùi ngùi, có đứa khóc rưng rức vì nhớ nhà.

Muốn về sớm để cùng đón Tết với gia đình

Một số du học sinh cùng hoàn cảnh đang khắc khoải chờ mong khoảnh khắc bước chân lên máy bay để kịp về Việt Nam ăn Tết. Quà đã xếp đầy vali, đương nhiên phải có, kẹo bánh, sô cô la, rồi cả những món quà thủ công chỉ tìm được ở Nga, những món mỹ nghệ kỳ lạ nhất và đặc biệt nhất. Ấy vậy mà cảm giác vẫn như chẳng đủ quà cho mọi người.

Mấy bạn ở quê nhà bảo “gói cả tuyết Nga mang về Việt Nam”, nhưng bông tuyết chạm vào đã tan chảy, thương bạn ngơ ngác nhìn ra cửa sổ, nơi những bông tuyết trắng tinh khôi đang la đà rơi trên phố, âm thầm đếm qua từng khoảnh khắc.

Chỉ vài ngày nữa thôi, chúng tôi sẽ được trở về Việt Nam ăn Tết, được gặp lại người thân, được gặp lại bạn bè, được đắm mình trong thời khắc chuyển giao linh thiêng của trời đất. Mong muốn rất đời thường nữa là được ăn nước mắm, được gói bánh chưng, được xếp mâm ngũ quả, được đi lên chùa, được bốc quẻ đầu năm và có khi còn được nhận cả tiền lì xì nữa.

Gió nổi, tuyết bay., trong không gian lạnh buốt đặc trưng của nước Nga bất chợt thoảng sắc hương trầm mơ hồ như dội lại từ miền ký ức đầy hoài niệm. Du học sinh chúng tôi tạm xếp lại cái rét đầy tê tái, xếp lại cả cảm giác cô đơn và luôn phải gồng mình lên nơi xứ người, cũng chẳng còn phải tự mình làm mọi thứ… để về Việt Nam đón Tết. (theo Giadinh.net)

Your sidebar area is currently empty. Hurry up and add some widgets.